Buổi sáng thức dậy giữa Hà Nội cổ kính, chạy ra tiệm tạp hoá phía trước xin thùng giấy để gởi đồ về cho mẹ thì chú bán hàng bảo chỉ có cái thùng to đùng này thôi, mang cả đồ qua đây chú đóng cho, thế là hì hục cắt dán cho mình 15 phút sau đưa tiền chú bảo làm giúp cho chứ tiền bạc gì. Tối nay đang đứng đợi xe bus ra sân bay ở số 3 hàng muối thì có anh kia chạy xe hơi 7 chỗ đến hỏi ra sân bay hả em, 50k lên anh chở, anh đang trên đường ra sân bay, ôi giai Hà Nội giọng ngọt như mía lùi thế là chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào gật đầu leo lên. Leo lên xe đóng cửa xong mới sực nhớ ôi mẹ ơi, nếu là bắt cóc buôn người mổ bụng bán nội tạng thì biết làm thế nào bây giờ? giữa chốn phồn hoa xô bồ này ai biết ai là ai! Nhưng mà nói chuyện một hồi mới biết ảnh lái xe ra sân bay đón sếp Nhật từ SG bay ra (quoanh đi quẩn lại cũng là Nhật bổn). Xong 2 anh em nói chuyện văn hoá Bắc Nam vui ơi là vui. Rồi đến sân bay mình bảo dừng phía ngoài đường em tự đi bộ vào để anh khỏi tốn tiền vé thế là anh ấy bảo thôi không lấy tiền xe luôn, tặng em một cuốc xe làm quà nhưng mình vẫn cứ trả, rồi chúng mình tạm biệt nhau. Mình nhớ 8 năm trước, cũng một buổi tối muộn như vậy, mình đón taxi từ trung tâm SINGAPORE ra sân bay để lần đầu tiên đi Nhật. Bắt đầu một ngả rẽ mới cho cuộc đời, lòng mình nhiều hỗn mang, lo lắng. Tài xế hỏi mình từ đâu tới, giờ bay đi đâu? nói chuyện với tài xế cả chặng đường, tự dưng thấy bớt hoang mang và vui trở lại. Rồi xuống xe, ổng đưa lại cho mình 5usd Sing nói tặng cháu uống nước trong sân bay đó, cố gắng lên nha, mình thấy tình người thật là tốt đẹp. Cảm ơn cuộc đời đã cho mình nhiều cơ hội để đi qua nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người. Nhiều khi trong cuộc đời này, mỗi người chỉ gặp nhau có một lần thôi, nhưng người ta vẫn hào sảng với nhau, vẫn tận tình với nhau, rộng lòng với nhau để gieo vào lòng nhau những điều tốt đẹp và lan tỏa tình yêu thương.
Hanoi, Dec.2018
annjourney.com